Thành Phố Buồn
Người hãy về mà quên hết ngày qua.
Sóng yêu thương sẽ tan vào biển nhớ
Cổ tích xưa ngày nay không còn nữa
Hoàng tử chẳng tìm công chúa ếch đâu
Anh sẽ về thành phố vắng mưa ngâu
Nơi thành phố chẳng hay về cái rét
Nơi miền ấy anh thành người lỗi hẹn
Hò hẹn xưa, theo gió thoáng hương đưa
Kỉ niệm xưa òa vỡ một dòng tên
Khắc lên tim lồng vào trong chữ nhớ
Đò sang sông em thành người khách lỡ
Hạnh phúc đi không một phút đợi chờ
Theo đuổi nhau, anh mệt mỏi bơ phờ...
Nghĩ về em có lẽ rằng.. anh chán...
Em nhận ra trăm ngàn điều giới hạn
Cầu nguyện người trọn kiếp được bình an.!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét